Từ cách mạng đến kháng chiến trường kỳ
Sau 8 năm kháng chiến, Việt Minh lớn mạnh, Pháp suy yếu, Mỹ tăng viện trợ.
Sau Cách mạng tháng Tám 1945, nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ra đời trong muôn vàn khó khăn: nội loạn, đói kém, thù trong giặc ngoài.
Thực dân Pháp, với sự hậu thuẫn của Mỹ, quay trở lại Đông Dương hòng tái chiếm thuộc địa. Từ 1946 đến đầu thập niên 1950, cuộc kháng chiến chống Pháp bước vào giai đoạn cam go. Dù trong điều kiện thiếu thốn vũ khí, nhân lực và hậu cần, Việt Minh đã từng bước gây dựng lực lượng, mở các chiến dịch lớn như Biên Giới (1950), Tây Bắc (1952), Thượng Lào (1953), làm phá sản nhiều âm mưu của Pháp.

Đến giữa năm 1953, thực dân Pháp lâm vào thế phòng ngự chiến lược, tinh thần binh lính giảm sút, tài chính kiệt quệ. Trong khi đó, Mỹ – lo ngại “hiệu ứng domino” của chủ nghĩa cộng sản – gia tăng viện trợ, chi trả tới 80% chi phí chiến tranh cho Pháp. Trong bối cảnh ấy, nước Pháp đặt hy vọng cuối cùng vào tướng Henri Navarre, người được cử sang Đông Dương tháng 5/1953 để “xoay chuyển cục diện”. Ông vạch ra Kế hoạch Navarre, kéo dài 18 tháng, nhằm giành chiến thắng quân sự quyết định trước khi đàm phán hòa bình.
